Chương 34: Quỷ dị

Sau khi xác nhận thân phận, laser tạm thời không xuất hiện, mọi người cảnh giác theo sau đầu trọc tiến vào một đường hầm.

Vừa vào, ai nấy đều sửng sốt. Trên vách tường xung quanh, thậm chí là dưới sàn, đều che phủ bởi gương, tiếng bước chân vang lên trong đường hầm, xung quanh lại phản chiếu rõ ràng hình ảnh của mọi người. Quỷ dị là mặc dù có vẻ bề mặt tường bóng loáng, các tấm gương lại cố ý bị sắp xếp lồi lõm bất đồng, như đang cố tạo thành một hình dạng nào đó. Mặt kính dưới chân chậm rãi tạo thành một đường dốc xuống, hai bên ngoài ý muốn lại không có tay vịn, Thần Vũ nhăn mặt nhíu mày, phải đem cả nửa thân mình dựa lên Tư Mặc, người vẫn tiến tới phía trước vô cùng vững vàng, mới cảm thấy không chật vật.

Đi một lúc lâu, đầu trọc mới ngừng lại, Thần Vũ dời lực chú ý từ dưới chân qua gã ta, mới phát hiện bọn họ đang đứng trước một cái cửa đặc chế. Cậu nghi hoặc nhìn gã, chỉ thấy gã nịnh nọt cười với Tư Mặc: “Thiếu tướng, xin ngài vui lòng chờ ở đây một lát, tôi đi vào thông báo trước.”

Tư Mặc híp mắt nhìn người đứng trước mặt, đang tính dẹp hắn qua một bên rồi xông vào thì bàn tay lại bị người yêu véo một phát, hiểu được cậu ấy không muốn làm đầu trọc khó xử, liền hừ một cái đáp ứng. Gã ta vội vàng cảm kích, xoay người đi vào.

Trương Phong vừa đi vào bên trong, vừa sợ hãi sờ sờ cái đầu trọc lóc của mình. Quy củ trong căn cứ đã ghi rõ, muốn tiến vào, phải được đội trưởng Lý Hạo đồng ý, tiêu chuẩn hoang đường này, trên danh nghĩa, là muốn bảo đảm an toàn cho trung tâm phụ trách gốc cây thực vật kia.

Mới vừa mời Tư Mặc cùng những người khác chờ bên ngoài xong, đầu trọc đã ra một thân toàn mồ hôi lạnh. Yêu cầu này đối với người có quân hàm cao hơn hắn không biết bao nhiêu kia chính là quá miễn cưỡng cùng thất lễ; thứ hai, chỉ sợ vị kia không đồng ý, trực tiếp xông vào, vậy hắn lúc đó không biết phải làm sao đâu. May mắn, còn có người bên cạnh, thoạt nhìn, năng lực thường thường, diện mạo chỉ có thể nói là thanh tú, ánh mắt lại đặc biệt hấp dẫn nam nhân, vừa rồi khi người kia cúi đầu, hắn rõ ràng thấy hai người đang nắm tay nhau, đương nhiên cũng biết chuyện đã diễn ra giữa họ. Xem cái này, nếu còn cần mạng sống, thì ở trước mặt Tư thiếu tướng, cậu trai đó chính là mấu chốt.

Thần Vũ nhìn Trương Phong vừa đi vừa chạy, mị mắt hoài nghi nhìn nhìn. Quay đầu, nhỏ giọng hỏi: “Hắn ta có dị năng gì?”

Tư Mặc cong khóe miệng, cười lạnh: “Người bình thường.”

Thần Vũ gật gật đầu không thèm nhắc lại, Tư Mặc hiển nhiên cũng đã hoài nghi nơi này. Trương Phong hay Thần Vũ đều là người thường, ở sườn dốc kia, Thần Vũ phải nhờ Tư Mặc giữ mới không trượt chân, mà Trương Phong kia, lại vững vàng đi như những dị năng giả khác. Cho dù lấy lí do là đi nhiều thành quen, cũng không thể đi như vậy được, không có lấy một chút khó khăn nào.

Ông trời công bằng, tuy dị năng giả chiếm đa số trên thế giới này, nhưng đại bộ phận lại khinh thường những người giống người địa cầu cổ đại, họ coi cẩn thận tỉ mỉ là thứ phiến phức, ngược lại, tuyệt đối tôn sùng vũ lực. Cho rằng người địa cầu cổ, rặt một đám đáng thương, chỉ có thể dấn thân vào việc nghiên cứa khoa học, không có vũ lực, người thường đa số đều có đầu óc lin hoạt hơn dị năng giả một chút, đương nhiên, trừ những ngoại lệ như Tư Mặc. Cũng bởi vậy, trong sở nghiên cứu hầu hết đều là người không có dị năng, như vậy lại càng khó giải thích, bức tường ở đoạn dốc kia, vì cái gì không có chỗ để tay.

“Lý đội, người bên trên phái đến tới rồi.”

“Hả? Tốc độ thật đúng là rất nhanh.” Người đàn ông được gọi là Lý Hạo, buông hạt cát trong tay xuống, đi đến cửa: “Đi, dùng thịt non của các quý tộc ở hành tinh mẹ làm tế lễ nào.”

Trương Phong lau mồ hôi đuổi kịp, cũng không nói lời đã muốn đến khóe miệng — quý tộc “thịt non” dùng để tế này, vì sinh tồn, có thể không nhìn mà ăn sống thịt rắn, là chiến đội Lôi Tịch cùng lão đại của bọn họ, Tư Mặc.

Đi tới cửa Lý hạo thấy Tư Mặc, hiển nhiên sửng sốt, trong mắt xẹt qua một tia cảm xúc không thể đọc được, mặt không đổi sắc đi lên, đưa tay ra: “Nguyên lai là Tư thiếu tướng, vừa rồi Trương Phong không biết, có nhiều chậm trễ, mong Tư thượng tướng có thể xem mặt mũi của tôi mà tha cậu ta một lần, ha ha ha.”

Tư Mặc liếc mắt đến cái tay đang chìa ra kia, cũng không nói, chính là nhíu mày nắm lấy, nhẹ đụng một chút lập tức rút lại. Lý Hạo thì đen mặt, cởi bao tay ra, tùy tiện ném cho Triệu Duệ phía sau. Triệu Duệ buồn cười tiếp được, thối lui đến phía sau thì trên mặt đã là một bộ trấn định.

Khóe mắt thấy trên mặt Lý Hạo rõ ràng là vẻ khuất nhục cùng phẫn nộ, lắc đầu, trong lòng thập phần chia buồn cho vị á nhân loại này. Thật đúng là làm đại vương trên đỉnh núi đã lâu, ngay cả thân phận của mình cũng quên, không thì, thu thập hắn cho lão đại đi?! Vừa rồi còn giả mù sa mưa giải thích làm cho hắn thiếu chút nữa cười ra tiếng, người này cũng quá độc rồi, cái gì gọi là xem mặt mũi hắn? Cưng là ai vậy, cưng có mặt mũi sao? Tha hắn một lần, giống như bọn họ thực đem trương phong cấp làm sao vậy giống nhau! Đặt hắn lên một con ngựa Chỉ là một á nhân loại, còn muốn cùng lão đại bắt tay? Kia cũng phải xem chị dâu có đồng ý không!

Híp đôi mắt tam giác, Lý Hạo thu hồi tay của mình, lên trước cắn răng dẫn đường. Hừ, lúc này trước hết cho mấy người tự đắc, lát nữa… Hắc hắc, trong mắt ánh lên tia âm ngoan, Trương Phong trên mặt hiện lên một đạo cười lạnh, không thèm nhắc lại.

Rất nhanh đi tới nơi có gốc thực vật, mọi người thay trang phục vệ sinh tiêu độc, thật cẩn thận đi vào một cái lồng thủy tinh thật lớn. Bên trong giữ nguyên hiện trường khu phát hiện gốc thực vật đó, dưới chân là đất thổ nhưỡng đen, cùng những thứ khoa học kỹ thuật hóa chung quanh có vẻ không hợp nhau. Cách đó không xa, trên mặt đất, có một mầm cây xanh nhạt, đang nhú lên khỏi đất, mang sức sống bừng bừng.

Tất cả mọi người không tự giác ngừng lại hô hấp, ánh mắt tham lam nhìn về nơi đó, trong đội ngũ một thanh niên tự cho là nhỏ giọng nói: “Bốn mắt, mau nhéo ta một cái coi!! Thật sự, thật là, giống với tư liệu như đúc!! Ha ha ha ha.” Không ai để ý hắn thất lễ, mọi người, bao gồm Tư Mặc, đều hưng phấn nhìn, thậm chí không dám đi đến trước, sợ giấc mộng hạnh phúc này bị phá vỡ.

Bất đồng với họ chính là Thần Vũ, cậu híp mắt nhìn cái mầm nho nhỏ kia, đôi mày nhíu lại gắt gao.

Không đúng, không đúng… Nơi này quá mức quỷ dị. Những người khác tuy rằng nghe qua đến có thực vật, cũng tiếp nhận qua huấn luyện đặc biệt, nhưng hiển nhiên đều là lý luận suông. Cậu từng sống ở nơi bao phủ bời thực vật sống gần hai mươi năm, đối với thực vật hiển nhiên quen thuộc đến không thể quen thuộc hơn.

Cậu vừa thấy cái lồng liền nổi lên lòng nghi ngờ. Thực vật sinh trưởng, cần không khí,  dụng cụ này hiển nhiên quá mức khép kín, vốn cho là bên trong có thiết bị đối lưu tuần hoàn không khí, lại không nghĩ rằng cái gì cũng không có, nếu cứ tiếp tục như vậy, không khí chung quanh sẽ bị dùng hết; còn nữa, bên trong độ ấm quá thấp! Có lẽ là đám Tư Mặc bởi vì có dị năng nên không có chú ý tới, nhưng cậu hiển nhiên không có cái loại khả năng tự điều chỉnh nóng lạnh, liền cảm thụ phi thường rõ ràng.

Làm bộ tò mò ngồi xổm người xuống, rời khỏi sự đụng chạm của Tư Mặc, sau đó đưa tay sờ mặt đất màu đen, cúi đầu, khống chế tốt tinh thần lực, chậm rãi dùng thứ đất này làm vật trung gian, nhắm mắt lại bắt đầu tập trung tinh thần lực, biến nó thành từng sợi, chạy trong đất. Thần Vũ rõ ràng cảm nhận được trong không gian này xuất hiện năng lượng liền biến hóa, cuối cùng, mới thật cẩn thận tới gần kia gốc cây xanh kia, thử cảm thụ tinh thần lực dao động do mầm cây phát ra.

Đột nhiên, Thần Vũ mở mắt ra. Ánh mắt đen đã biến thành màu lục đậm yêu diễm, tỏ vẻ nghi hoặc, giống như không tin lắm, lại chậm rãi thử vài lượt, sau đó, đồng tử chợt co rút nhanh.

***Sae: Mọi người ơi, có lẽ đợi ngày tụi mình trả hết nợ chắc cũng lâu lắm ấy nên tốt nhất là khỏi đợi :))) Đọc truyện 4 ngày/lần cũng tốt mà ha. Một tuần vui vẻ nha.

9 thoughts on “Chương 34: Quỷ dị

Bình luận về bài viết này